Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012

Có Đôi Khi - Thơ Cao Vũ Huy Miên * Rann Na Mona - Francis Goya

 


 Có Đôi Khi 

leaqua phổ thơ CaoVũ Huy Miên 
trên nền nhạc không lời Rann Na Mona - Francis Goya


1.
Đôi khi
              thèm như gió sống kiếp lang thang núi rừng 

Rủ
       ngàn chiếc lá vàng cuốn rơi

Vượt bao ngọn sóng
                                xuôi về biển
                                                      mênh
                                                                mông
Hóa thân
              kiếp rong chơi
                                xin là gió
Dạo nơi suối mơ
                           sông dài
                                           đôi bờ quanh co
2.
Em ngây thơ mãi
                           gió ta tìm

Rừng già ngóng 
                          tiếng gọi lũ chim

Ta nào đâu biết 
                          chờ mong nhung nhớ

Như gió đi hoang
                          thôi vật vờ
                         
ĐK
Đôi khi
           thèm như kiếp gió đi hoang

Đôi khi
           thèm như lúc tuổi thơ khi xưa

Chưa phai
           ngày đâu biết vấn vương suy tư

Vui đùa ca hát
                    vang lừng sớm tối

3.
Rồi từng chiều tới
                            cứ mơ màng
Đợi chờ sáng
                        nắng bừng giữa tim
Dạo chơi khắp nơi

Ta sống kiếp
                 lang thang đời
                                       gió ngàn
-

Vượt bao ngọn sóng
                                xuôi về biển
                                                      mênh
                                                                mông
Hóa thân
              kiếp rong chơi
                                xin là gió
Dạo nơi suối mơ
                           sông dài
                                           đôi bờ quanh co
4.
Buồn
         nhìn vòng khói  nhả lên trời 

Lòng nhịp cứ
                rối bời tả tơi

Ta thèm chăn ấm
                        nằm ôm cô đơn

Ngắm mái hiên
                       co ro một mình

ĐK

Đôi khi           
          nằm ta nghe những cơn mưa đêm

Đôi khi
          thèm ta như những cánh chim kia

Bay trên
         đời tự do tới đảo hoang vu

Ta cười
            ta nói
                   mình ta khóc
5.

Rong chơi 
              xin kiếp gió giang hồ

Tìm về hết  
               bến bờ bể dâu

Mình ta cứ bay

Lang thang mãi
                      gió bay hoài                   
                                   đêm ngày                                                       
                                                  
(lặp lại )

Vượt bao ngọn sóng
                                xuôi về biển
                                                      mênh
                                                                mông
Hóa thân
              kiếp rong chơi
                                xin là gió
Dạo nơi suối mơ
                           sông dài
                                           đôi bờ quanh co

---

Sài gòn 07/09/2012
Leaqua

__________________________________________

Sưu tầm từ trang fb cúa HoaDung Cecilia Tran 2019

Câu chuyện tình yêu
& Rann na mona (Love' Care, Airport, Xin thời gian ngừng trôi)

***
Còn nhớ một cuốn phim đã xem rất lâu, chàng trai nói người con gái anh yêu rằng, "anh muốn xin cho thời gian dừng lại, để nắng chiều không tắt và nụ hôn của chàng và nàng mãi còn đó". 
Với tình yêu, thời gian lấp lánh ánh vàng của mặt trời và mặt trăng. Như khi mặt trời và mặt trăng thẳng hàng với nhau trên một đường thẳng, ánh sáng của cả hai khuất lấp vào nhau, trở thành nhật thực và nguyệt thực. 

Tình yêu cũng vậy, khi nụ hôn kết nối đôi môi của chàng trai và nàng con gái anh yêu, cả hai giống như mặt trời và mặt trăng, khi ấy ánh sáng và bóng của cả hai sẽ khuất lấp vào nhau, đó là lúc thời gian dừng lại. Cũng như nguyện ước của chàng trai, chỉ muốn họ sẽ được ở bên nhau mãi mãi. Vì ngày mai sẽ là một ngày mới, không ai biết những ngày mới sẽ ra sao...vv

Chỉ có thời gian sẽ biết và trả lời, ngày mai sẽ ra sao. Với con người, thời gian vẫn trôi và không chờ đợi. Với tình yêu dù thời gian có trôi xa bao nhiêu, dù có phải đợi bao nhiêu đi nữa trong cuộc đời này thì những người yêu nhau sẵn sàng chờ đợi, cũng như nàng Penelope đã chờ chồng là Odyssey trong suốt hai mươi năm trong trường ca Odyssey của đại văn hào Hy Lạp Homer, hay đã có biết bao người phụ nữ đã chờ đợi trong biết bao cuộc chiến tranh, và có mấy ai trở lại...vv

Tình yêu đẹp như thế nào với biết bao câu chuyện bất tử về tình yêu. Tình yêu đến khi hai trái tim cùng nhịp đập, và chia sẻ tình yêu với nhau tất cả trong cuộc đời, và chỉ có thời gian mới là chứng nhân của tình yêu. 
Thời gian đi qua với mỗi cuộc đời của ai đó, như là một trang sách trong quyển sách cuộc đời của mỗi người.
Thời gian đi qua và ở đó, trong mỗi ngày, mỗi lúc và trong từng câu chuyện của mỗi người. Tiếng tíc tắc của chiếc đồng hồ là khái niệm của thời gian. 
Mỗi mùa đi qua là một quãng đời của mỗi người, mỗi ai đó, với chúng ta là hai mùa mưa nắng, với bạn là bốn mùa xuân hạ thu đông. 
Mỗi ngày đi qua cuộc sống chúng ta với 24 giờ, với ngày và đêm, trong từng mùa đi qua. Khi những cơn mưa đầu mùa kéo đến, xóa đi cái nóng bức báo hiệu mùa hè đã đến. Những cơn mưa kéo nhau về, với biết bao câu chuyện buồn vui, đầy dấu yêu và có khi thật lãng mạn khi những cơn mưa đi qua. 
Với nơi nào đó, với mùa thu và bầu trời vàng óng ả, thắm đỏ sắc thu. Rồi từng ngày trời đổ lá, để lại những cành cây khô tua tủa trơ trụi lá vào mùa đông. Đó là hình ảnh của thời gian đi qua trong từng ngày, từng khoảng khắc của cuộc đời chúng ta mà có khi chúng ta nhớ, có khi chúng ta yêu, cũng như khi chúng ta tiếc nuối một lúc nào đó trong cuộc đời.

Thời gian cho chúng ta sinh ra, lớn lên, để yêu và được yêu, để quên và nhớ. Bạn còn nhớ câu chuyện về một thời để yêu và một thời để chết, hay là một thời để yêu và một thời để nhớ. 
Ai cũng có một thời để yêu phải không? Thời gian mang đến cho chúng ta tuổi trẻ, và cũng mang đến cho chúng ta tình yêu. Chỉ có một điều là thời gian không nói với chúng ta khi nào tình yêu sẽ đến, tình yêu của chúng ta sẽ như thế nào. Đó là bí mật của thời gian phải không?

Con người luôn đi tìm câu trả lời đó. Với Adam đó là Eva, Eva là tình yêu của Adam. Khi Thượng đế tạo ra Adam, Người đã lấy chiếc xương sườn của Adam và hóa thân thành Eva. 
Khi yêu ai đó, người đó và ta chính là một phần thân thể của nhau, vì chỉ có là của nhau mới mãi mãi vĩnh cửu trong tình yêu với thời gian. 
Cuộc sống cho con người thời gian giống nhau, nhưng cuộc đời mỗi ai đó không giống nhau. Tình yêu cũng vậy, khi thời gian đi qua, với ai đó là hai mùa, như mưa hồng và nắng vàng. Với ai khác là 4 mùa, xuân hồng, hạ đỏ, thu vàng và đông xám... 
Có tình yêu nào mà không trải qua những ngày mưa và nắng, như nắng hạn và mưa rào. 
Có tình yêu nào mà không phôi phai như lá mùa thu, không lạnh vắng những ngày đông giá, ấm áp lúc xuân về, xanh ngát khi hạ đến...vv 

Cuộc đời mỗi chúng ta đi qua giữa dòng thời gian và tình yêu. Con người đứng giữa trời và đất, giữa mặt trời và mặt trăng, giữa bóng tối và ánh sáng. Làm sao để tình yêu có được mãi mãi với thời gian. Cũng như mãi mãi là ánh sáng của ngày và bóng tối của đêm. Là mặt trời và mặt trăng của nhau trong trái tim khát khao vĩnh cửu. 
Đó là những gì chúng ta nhận ra trong cuộc sống đi qua trong cuộc đời phải không? 
Những gì chúng ta đọc được trong những trang sách của cuộc đời, mà trong đó có trang sách của chúng ta. Trong từng câu chuyện tình yêu mà ta được kể, được nhìn thấy và được nghe, trong tiếng thầm thì của thiên nhiên, của đất trời và trong tiếng thời gian trôi qua.

Đó cũng là câu chuyện tình yêu trong nhạc khúc Rann na mona* được trình tấu qua tiếng đàn của Chris Spheeris****. 
Câu chuyện thật thú vị, từ một bài hát có tên là Lover's Care qua tiếng hát của nữ ca sĩ tài sắc vẹn toàn Teresa Teng, như một nhận xét về giọng hát của cô, "giọng hát có bảy phần ngọt ngào và ba phần nước mắt". 
Khi Teresa trình diễn bài hát Lover's Care với tên mới là Airport (Phi trường) tại Nhật Bản năm 1974, bài hát Airport đã mang đến thành công rực rỡ cho Teresa Teng. Ca khúc quá nức nở này đã trở thành hiện tượng bấy giờ, khi làm thấm đẫm trái tim biết bao người, bài hát như xoáy vào trong tim người nghe và lấy đi tất cả những cảm xúc của người nghe rồi trở lại sâu thẳm hơn đến tận cùng.
Trong một lần được nghe ca khúc Airport và nghệ sĩ guitar Francis Goya đã quyết định trình tấu guitar ca khúc này với tên mới là Rann na mona.
Rann na mona là nơi nào đó mang trái tim bạn đi và để lại ở đó, cũng như là nơi để thời gian dừng lại phải không.



****************************************

* Rann na mona: Từ bài hát gốc ban đầu Lover's Care được trình bày bởi nữ ca sĩ người Đài Loan Teresa Teng**, (tên tiếng Việt là Đặng Lệ Quân), và có mặt trong album Teresa Teng Nostalgic Songs, Vol. 5. 
Khi trình diễn ca khúc này ở Nhật Bản năm 1974 với tên bài hát là Airport (Phi trường), và Airport trở thành ca khúc hit ở Nhật Bản, và Teresa nhận được giải thưởng cho nghệ sĩ mới xuất sắc nhất vào cuối năm đó. 
Bài hát sau đó được nghệ sĩ guitar Goya*** trình tấu với tên gọi mới Raan na mona trong các album như Francis Goya Romantic Guitar, album Delirinm Brandy Tangolla, album Francis Goya's Greatest Hits năm 2015.
Có một bài hát cũng mang tên Rann Na Mona của Capercaillie trình bày trong album Delirinm năm 1991, nhưng khác với nhạc khúc Rann na mona của Francis Goya.

** Teresa Teng: Ca sĩ nổi tiếng người Đài Loan, sinh ngày 29 tháng 01 năm 1953 tại Đài Loan, và mất ngày 08 tháng 05 năm 1995. Nổi tiếng từ thập niên 70, 80 ở trong nước và ở Châu Á với giọng hát ngọt ngào, nức nở. 
Các ca khúc được nhiều người yêu thích như When Will You Return?, As Sweet as Honey, The Moon Represents My Heart...vv 
Teresa Teng nói tiếng Pháp trôi chảy, cô hát các ca khúc và ghi âm các ca khúc bằng tiếng Anh, Nhật và Indonesia. 
"Phong cách hát của Teresa Teng được chú ý bởi sự đơn giản và chân thành. Theo giáo sư Emilie Yeh Yueh-Yu, Đại học Nam California, "Chính sự ngọt ngào trong giọng nói đã khiến cô ấy nổi tiếng. Cô ấy có một giọng hát hoàn hảo cho các bài hát dân ca và ballad, và cô ấy đã thêm vào phong cách bài hát dân gian truyền thống thành các tác phẩm theo phong cách phương Tây. " Giọng nói của cô cũng được mô tả là "giống như khóc và nài nỉ, nhưng với sức mạnh, có khả năng thu hút và thôi miên người nghe". 
Theo nhạc sĩ Tso Hung-Yuan, giọng hát của Teresa Teng là "bảy phần ngọt ngào, ba phần nước mắt". 
Teresa Teng nhận các nhiều giải thưởng lớn tại Nhật Bản, và được coi là một trong năm Divas xuất sắc nhất ở châu Á trong những năm 1970 và 1980 (cùng với Judy Ongg, Agnes Chan, Ou-Yang FeiFei và Yu Yar (You Ya).
Teresa Teng được tạp chí TIME bình chọn là một trong 7 nữ ca sĩ hàng đầu thế giới. Teresa Teng mất năm 1995 ở tuổi 42 vì một cơn hen suyễn đột ngột. 

*** Francis Goya: Nghệ sĩ guitar, nhà sản xuất người Bỉ, tên đầy đủ là François Edouard Weyer, sinh ngày 16 tháng 05 năm 1946 tại Liege, Bỉ.
Francis Goya nổi tiếng khắp thế giới với tiếng đàn guitar và biểu diễn khắp thế giới, và đã thu âm hơn năm mươi album.
Đĩa đơn đầu tiên Nostalgia (Hoài niệm) đứng thứ 1 tại Bỉ, Hà Lan, Đức, Na Uy và Brazil. 

**** Chris Spheeris: Nhạc sĩ, nhà soạn nhạc, nhà sản xuất người Mỹ gốc Hy Lạp, sinh tại Milwaukee, Wisconsin, Hoa Kỳ. 
Chris Spheeris bắt đầu viết các bài hát trên đàn guitar khi còn là một thiếu niên. Năm 1985, Chris Spheeris bắt đầu sáng tác cho phim truyền hình, phim Discovery...vv

(Nguồn: Wikipedia, YouTube, Google)

*****

Nhạc khúc: Rann na mona
(Bài hát gốc Love's Care, Airport)
Trình tấu: Chris Spheeris

*****

Ca khúc: Xin thời gian ngừng trôi
(Bài hát gốc Love's Care, Airport)
Viết lời Việt: Nhạc sĩ Nhật Ngân
Trình bày: Ngọc Lan

*****

Ca khúc:  Airport (Love's Care)
Trình bày: Teresa Teng

*****